cam89
Thanh viên kỳ cựu
Đã có những lúc em đi tìm những niềm vui mới, đã có những lúc em tưởng chừng mình có thể quên anh, có thể loại anh ra khỏi trí nhớ, nhưng rồi em chợt nhận ra, đó chỉ là ảo giác.
Một vì sao rớt xuống trong đêm
như anh đến ôm em bên thềm
Dường như em chỉ muốn anh thôi, ngồi lặng im lắng nghe anh cười anh nói
Anh như là gió, vừa mới đến đó thế nhưng đã xa rồi
Em đang ngồi đây, mà thương nhớ cứ trôi về anh mãi
Người yêu dấu biết bao ngày, nhớ anh nhưng em không sao nên lời
lang thang trong cơn mơ tìm đâu thấy anh cho vơi đi bao nỗi nhớ
Ôi! em làm sao! Tình yêu bắt đầu cho em u sầu đôi mắt
Có những khi ngồi buồn một mình, lắng nghe ca khúc này, em lại nảy sinh một ý nghĩ, thật kì quặc và lạ lùng, rằng sẽ có môt người, hát tặng em ca khúc này, em sẽ thấy thật sự ấm lòng…
Đã tự hứa với bản thân mình thật nhiều, đã quyết tâm biết bao lần thôi không nghĩ đến anh, nhưng ý nghĩ đầu tiên của em khi mỗi sáng thức dậy, ý nghĩ sau cùng của em lúc đi ngủ và nỗi nhớ đầu tiên khi thực sự cô đơn của em đó là anh. Khi cô đơn, khi vui, khi buồn, khi thành công, thất bại em đều nhớ đến anh, đều muốn anh là người đầu tiên biết, người đầu tiên chia vui, người đầu tiên san sẻ với em những điều đó!
Liệu ý nghĩ đó có quá xa vời?
Đã có những lúc em đi tìm niềm vui với bạn bè , đã có những lúc em tưởng chừng mình có thể quên anh, có thể loại anh ra khỏi trí nhớ, nhưng rồi em chợt nhận ra, đó chỉ là ảo giác. Ở giữa cuộc vui, bên cạnh là bao người, hay chỉ đơn giản là ngồi tâm sự với một người muốn nghe em nói, muốn thông cảm và chia sẻ với em thật nhiều, em vẫn cảm thấy thật cô đơn và lạc lõng.
Tình yêu là gì, đơn giản chỉ là nỗi nhớ day dứt về một người, là khi ta có trong tay tất cả nhưng vẫn sẵn sàng gạt bỏ tất cả để đến một nơi dù ta biết đó là khó khăn, vất vả, nhưng ta chấp nhận hết, bởi nơi đó có Tình yêu…
Một vì sao rớt xuống trong đêm
như anh đến ôm em bên thềm
Dường như em chỉ muốn anh thôi, ngồi lặng im lắng nghe anh cười anh nói
Anh như là gió, vừa mới đến đó thế nhưng đã xa rồi
Em đang ngồi đây, mà thương nhớ cứ trôi về anh mãi
Người yêu dấu biết bao ngày, nhớ anh nhưng em không sao nên lời
lang thang trong cơn mơ tìm đâu thấy anh cho vơi đi bao nỗi nhớ
Ôi! em làm sao! Tình yêu bắt đầu cho em u sầu đôi mắt
Có những khi ngồi buồn một mình, lắng nghe ca khúc này, em lại nảy sinh một ý nghĩ, thật kì quặc và lạ lùng, rằng sẽ có môt người, hát tặng em ca khúc này, em sẽ thấy thật sự ấm lòng…
Đã tự hứa với bản thân mình thật nhiều, đã quyết tâm biết bao lần thôi không nghĩ đến anh, nhưng ý nghĩ đầu tiên của em khi mỗi sáng thức dậy, ý nghĩ sau cùng của em lúc đi ngủ và nỗi nhớ đầu tiên khi thực sự cô đơn của em đó là anh. Khi cô đơn, khi vui, khi buồn, khi thành công, thất bại em đều nhớ đến anh, đều muốn anh là người đầu tiên biết, người đầu tiên chia vui, người đầu tiên san sẻ với em những điều đó!
Liệu ý nghĩ đó có quá xa vời?
Đã có những lúc em đi tìm niềm vui với bạn bè , đã có những lúc em tưởng chừng mình có thể quên anh, có thể loại anh ra khỏi trí nhớ, nhưng rồi em chợt nhận ra, đó chỉ là ảo giác. Ở giữa cuộc vui, bên cạnh là bao người, hay chỉ đơn giản là ngồi tâm sự với một người muốn nghe em nói, muốn thông cảm và chia sẻ với em thật nhiều, em vẫn cảm thấy thật cô đơn và lạc lõng.
Tình yêu là gì, đơn giản chỉ là nỗi nhớ day dứt về một người, là khi ta có trong tay tất cả nhưng vẫn sẵn sàng gạt bỏ tất cả để đến một nơi dù ta biết đó là khó khăn, vất vả, nhưng ta chấp nhận hết, bởi nơi đó có Tình yêu…